PHƯỚC HỮU LẬU - PHƯỚC VÔ LẬU
Đức Phật dạy pháp Sơ thiện, Trung thiện, Hậu thiện để đoạn diệt khổ đau (Lậu hoặc) chứ đức Phật không có dạy pháp nào đưa đến "hữu lậu" - nghĩa là có đau khổ.
Hữu lậu là có đau khổ. Đã là phước sao lại có đau khổ được. Đau khổ là do VÔ MINH.
Bố thí, cúng dường đó là hạnh buông xả, là hạnh từ bi hỷ xả chứ không phải là thực hành "phước hữu lậu".
Vô lậu là do đoạn trừ vô minh, đoạn trừ các kiết sử thì nó mới vô lậu.
Bố thí cúng dường là hạnh cao quý của người cư sĩ, mình thực hành để xả bỏ xan tham (trạng thái tâm ngạ quỷ - keo kiết, bỏn xẻn, xan tham) và cầu Phật Đạo - thân cận tri thức để học những lời dạy Chân Lý (Khổ - Nguyên Nhân của khổ; Vô thường, Vô Ngã, Bất Tịnh).
Tóm lại:
- Thấy người khổ ta nên thực hành bố thí, không phân biệt, không lựa chọn.
- Để không dính mắc vào công đức bố thí thì ngay đó tu tâm xả để xả hết những gì mình tạo tác, không có chấp thủ. Do tâm xả này thì là vô lậu ở đó rồi. Không phải lo chuyện hữu lậu hay vô lậu.
Sài-gòn, sáng 29.10.2020
Nhận xét
Đăng nhận xét